{--} Diễn đàn ABC21 Trần Phú 2009-2012 {--}
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

{--} Diễn đàn ABC21 Trần Phú 2009-2012 {--}

Diễn đàn học sinh lớp A21
 
Trang Chínhmặt tiền forumGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng keke
Bài gửingười gửithời gian
[�] Chương 276: Đồng dưỡng dâu… Wed Dec 18, 2013 11:08 am
[�] beat guitar xin anh đừng Fri Sep 13, 2013 7:15 pm
[�] Great-Teacher-Onizuka Sat Jul 21, 2012 4:15 pm
[�] Điểm thi nghề trường THPT Trần Phú Sat Jul 14, 2012 8:27 pm
[�] tam biệt nhé - Lynk Lee ft. Phúc Bằng Wed Jun 13, 2012 12:59 pm
[�] Viết cho A21 nhé Sun Jun 03, 2012 7:59 pm
[�] vẽ tranh cát theo bài "nhật ký của mẹ" Wed Mar 07, 2012 12:36 pm
[�] hình lớp mình :D Sat Jan 21, 2012 4:15 pm
[�] ảnh trại xuân Trần Phú 14/01/2012 Sat Jan 21, 2012 4:03 pm
[�] ảnh đi chơi Hàm Thuận Nam Sat Jan 21, 2012 3:44 pm
[�] tiểu sử AD Thu Jan 19, 2012 6:04 pm
[�] [TRUYỆN DÀI KỲ] ANH HÙNG KÝ CHAP I Mon Nov 07, 2011 11:06 pm
[�] clip sinh nhật chú Hoàng 20/10/2011 Sun Oct 23, 2011 9:47 pm
[�] “NHÂN VẬT NGUY HIỂM NHẤT THÁNG” Thu Sep 15, 2011 1:04 pm
[�] [bàn tròn] Thảo luận vấn đề áo lớp Thu Sep 01, 2011 9:27 pm
[�] GiÁO TRÌNH SINH HỌC 12 Wed Aug 31, 2011 1:08 pm
[�] Thông báo đi chơi 7-8 :)) Tue Aug 02, 2011 12:39 pm
[�] [Clip] Draw with me Sun Jul 31, 2011 7:36 pm
[�] [HOT HOT] ảnh đi đầm sen nước 2/6 Mon Jul 04, 2011 3:18 pm
[�] tình yêu là gì? Fri Jul 01, 2011 4:30 pm

 

 viết về mẹ

Go down 
Tác giảThông điệp
mèo

(¯`'•.†♦ Admin thiên tài ♦†.•'´¯)

(¯`'•.†♦ Admin thiên tài ♦†.•'´¯)
mèo


phe : Nam Tổng số bài gửi : 1167
điểm : 1386
phần thưởng : 7
Birthday : 12/01/1994
Join date : 09/07/2009
Age : 30
Đến từ : nơi mọi người gọi tui là đại ca

viết về mẹ Empty
Bài gửiTiêu đề: viết về mẹ   viết về mẹ EmptyMon Jan 03, 2011 9:37 pm

Đây là bài dự thi event viết về mẹ của mèo để dành lấy cái dttd vip . Mọi người đọc rồi cho mèo cảm nhận nha!

Dù bất cứ đâu, con vẫn là ****
Đi hết cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con.


______________

Không phải một câu nói vu vơ mà nhà thơ Chế Lan Viên lại sáng tác ra một câu thơ bất hữu như thế. Mẹ là một hình ảnh trừu tượng mà bất cứ từ ngữ nào cũng không thể thay thế được nó,

mẹ!.


“Lòng mẹ bao la như biển thái bình”… Bao la là thế, to lớn là thế nhưng tôi vẫn không thể nào cảm nhận được vì nó quá khổng lồ so với cái tâm hồn nhỏ bé của tôi.

Người nhà quê Việt Nam không ưa cách nói cầu kÿ. Nói rằng bà mẹ già là một kho tàng của yêu thương, của hạnh phúc thì cũng đã là cao kỳ rồi.

Nói mẹ già là một thứ chuối, một thứ xôi, một thứ đường ngọt dịu, người dân quê đã diễn tả được tình mẹ một cách vừa giản dị, vừa đúng mức:

"Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một, như đường mía lau"

Ngon biết bao nhiêu! Những lúc miệng vừa đắng vừa nhạt sau một cơn sốt, những lúc như thế thì không có món ăn gì có thể gợi được khẩu vị của ta.

Chỉ khi nào mẹ đến, kéo chăn đắp lại ngực cho ta, đặt bàn tay trên trán nóng ta và than thở "khổ chưa, con tôi", ta mới cảm thấy đầy đủ, ấm áp, thấm nhuần chất ngọt của tình mẹ, ngọt thơm như "chuối ba hương", dịu như "xôi nếp một" và đậm đà lịm cả cổ họng như "đường mía lau".

Tình mẹ thì trường cửu, bất tuyệt; những "chuối ba hương", "đường mía lau", "xôi nếp một" ấy không bao giờ cùng tận.

"Công cha như núi Thái sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"


Nước trong nguồn chảy ra thì bất tuyệt. Tình mẹ là gốc của mọi tình cảm thương yêụ Mẹ là giáo sư dạy về thương yêu, một phân khoa quan trọng nhất trong trường đại học cuộc đời. Không có mẹ, tôi sẽ không biết thương yêu. Nhờ mẹ mà tôi biết được thế nào là tình nhân loại, tình chúng sinh; nhờ mẹ mà tôi biết được chút ý niệm về đức từ bi. Vì mẹ là gốc của tình thương, nên ý mẹ lấn trùm ý niệm thương yêu . Mẹ dạy cho tôi biết nhiều điều, những điều tốt đang để học và những điều cần tránh. Mẹ là người thầy đầu đời tuyệt vời nhất của mỗi người chúng ta.

Mẹ là một dòng suối, một kho tàng vô tận, vậy mà lắm lúc ta không biết, để lãng phí một cách oan uổng. Mẹ là một món quà lớn nhất mà cuộc đời tặng cho ta, những kẻ đã và đang có mẹ.

Đừng có đợi đến khi mẹ chết rồi mới nói: trời ơi, tôi sống bên mẹ suốt mấy mươi năm trời mà chưa có lúc nào NHÌN KỸ được mặt mẹ Lúc nào cũng chỉ nhìn thoáng qua.

Trao đổi vài câu ngắn ngủi. Xin tiền ăn quà. Đòi hỏi mọi chuyện. Ôm mẹ mà ngủ cho ấm. Giận dỗi. Hờn lẫy. Gây bao nhiêu chuyện rắc rối cho mẹ phải lo lắng, ốm mòn, thức khuya dậy sớm vì con.

Chết sớm cũng vì con. Để mẹ phải suốt đời bếp núc vá maỵ giặt rửa, dọn dẹp. Và để mình bận rộn suốt đời lên xuống ra vào lợi danh. Mẹ không có thời giờ nhìn kỹ con. Và con không có thời giờ nhìn kỹ mẹ.

Để khi mẹ mất, mình có cảm nghĩ: thật như là mình chưa bao giờ thật có ý thức rằng mình có mẹ.

Ngày xưa, thầy giáo hỏi rằng: con mà thương mẹ thì phải làm thế nào? Tôi trả lời: Vâng lời, cố gắng. giúp đỡ, phụng dưỡng lúc mẹ về già và thờ phụng khi mẹ khuất .

Bây giờ thì tôi biết rằng: con thương mẹ thì không phải "làm thế nào" gì hết. Cứ thương mẹ, thế là đủ lắm rồi, cần chi phải hỏi "làm thế nào" nữa!


Những bài hát, những bài thơ ca tụng tình mẹ bài nào cũng dễ hay, cũng haỵ Người viết, dù không có tài ba, cũng có rung cảm chân thành; người hát ca, trừ là kẻ không có mẹ ngay từ thưở chưa có ý niệm, ai cũng cảm động khi nghe nói đến tình mẹ. Những bài hát ca ngợi tình mẹ đâu cũng có, thời nào cũng có.
Một bông Hồng cho em
Một bông Hồng cho anh
Và một bông Hồng cho những ai
Cho những ai đang còn Mẹ
Ðang còn Mẹ để lòng vui sướng hơn
Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi
Như đóa hoa không mặt trời
Như trẻ thơ không nụ cười
Và đời mình không lớn khôn thêm
Như bầu trời thiếu ánh sao đêm

Mẹ, Mẹ là giòng suối diệu hiền
Mẹ, Mẹ là bài hát thần tiên
Là bóng mát trên cao
Là mắt sáng trăm sâu
Là ánh đuốc trong đêm, khi lạt lối

Mẹ, Mẹ là nọn mía ngọt ngào
Mẹ, Mẹ là nải chuối, buồng cau
Là tiếng dế đêm thâu
Là nắng ấm nương rau
Là vốn liếng yêu thương. Cho cuộc đời

Rồi một chiều nào đó
Anh về,
Nhìn Mẹ yêu
Nhìn thật lâu
Rồi nói, nói với Mẹ rằng
Mẹ ơi, Mẹ ơi
Mẹ có biết hay không
Biết gì,
Biết là, biết là
Con thương Mẹ không

Ðóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh
Ðóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em
Chỉ xin anh, chỉ xin em
Hãy cùng tôi vui sướng đi
Bài thơ mất mẹ mà tôi thích nhất, từ hồi nhỏ, là một bài thơ giản dị. Mẹ đang còn sống, nhưng mỗi khi đọc bài ấy thì sợ sệt, lo âu... sợ sệt lo âu cho một cái gì còn xa, chưa đến, nhưng chắc chắn phải đến:

"Năm xưa tôi còn nhỏ
Mẹ tôi đã qua đời!
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận kẻ mồ côi.
Quanh tôi ai cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Để dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi...
Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông chùa nhẹ rơi rơi
Tôi thấy tôi mất mẹ
Mất cả một bầu trời"
Một bầu trời thương yêu dịu ngọt, lâu quá mình đã bơi lội trong đó, sung sướng mà không hay, để hôm nay bừng tỉnh thì thấy đã mất rồi.
Nếu có một lời khuyên, thì tôi sẽ khuyên bạn như thế nầy: chiều nay, khi đi học về, hoặc khi đi làm việc về, bạn hãy vào phòng mẹ với một nụ cười thật trầm lặng và thật bền. bạn sẽ ngồi xuống bên mẹ. Sẽ bắt mẹ dừng kim chỉ, mà đừng nói năng chi. Rồi bạn sẽ nhìn mẹ thật lâu, thật kỹ, để trông thấy mẹ và để biết rằng mẹ đang sống và đang ngồi bên bạn. Cầm tay mẹ, bạn sẽ hỏi một câu ngắn làm mẹ chú ý. Bạn hỏi: "Mẹ ơi, mẹ có biết không?" Mẹ sẽ hơi ngạc nhiên và sẽ nhìn bạn, vừa cười vừa hỏi: "Biết gì?" Vẫn nhìn vào mắt mẹ, vẫn giữ nụ cười trầm lặng và bền, bạn sẽ hỏi tiếp: "Mẹ có biết là con thương mẹ không?". Câu hỏi sẽ không cần được trả lời. Cho dù bạn lớn ba bốn mươi tuổi, chị lớn ba bốn mươi tuổi, thì bạn cũng hỏi câu ấy, tôi cũng hỏi câu ấy, anh và chị cũng hỏi câu ấy. Bởi vì bạn, bởi vì chị, bởi vì em và vì tôi đều là con của mẹ. Mẹ và bạn sẽ sung sướng, sẽ được sống trong ý thức tình thương bất diệt. Và ngày mai mẹ mất, bạn sẽ không hối hận, đau lòng, tiếc rằng bạn không có mẹ.
Đó là điệp khúc tôi muốn ca hát cho bạn nghe hôm nay. Và bạn hãy ca, chị hãy ca, em hãy ca cho cuộc đời đừng chìm trong vô tâm, quên lãng. Đóa hoa màu hồng tôi cài trên áo bạn rồi đó. Bạn hãy sung sướng đi. [/color]
Tôi không để hình ảnh của mẹ, bởi vì tôi nghĩ: Mẹ thuộc về sự tồn tại của trừu tượng, không thể nào diễn tả bằng hình ảnh được. Nếu có là hình ảnh, đó chỉ có thể là những món quà, những thành quả, thành công của con mà mẹ đã dành hết đời người của mẹ để vun đắp cho con.

Qua những lời bình phẩm về mẹ, tôi còn muốn nói hết những lời tâm sự với mẹ mà muôn đời tôi không thể nói ra được:

“Mẹ của con ơi, có những lúc nhìn mẹ, không hiểu sao con lại rơi nước mắt, nhìn mẹ khổ cực nuôi con, lo cho con ăn học. Hình ảnh đó khiến con không thể nào cầm lòng. Nhà ta không giàu cũng không nghèo, dù sao thì vẫn tốt hơn bao mảnh đời bất hạnh khác, nhưng con không thấy bất hạnh cho dù nhà ta có nghèo, chỉ cần có mẹ, chỉ nhiêu đó thôi là con hạnh phúc lắm rồi đó là tài sản lớn nhất với con rồi.”

“ Có những lúc con thật buồn vì mẹ đánh con, mẹ la mắng con. Lúc ấy, thâm tâm con chỉ có mỗi ý nghĩ, đó là hận mẹ. Nhưng rồi, suy nghĩ lại, con càng thấy thương mẹ hơn. Mẹ không ghét con, mẹ không giận con, mẹ chỉ đang thương con và dạy dỗ cho con. Con hiểu điều đó mà. Mẹ ơi! Con thương mẹ nhiều lắm.”

“ Mẹ là tài sản lớn nhất đời con, và ngược lại, con cũng là tài sản lớn nhất của đời mẹ. Bời vì thế mà con càng không thể để mất mẹ. Nếu mẹ mất đi, con sẽ trở thành kẻ vô sản và con sẽ cảm thấy con là người bất hạnh nhất thế gian này.”
Một lần nữa, bạn hãy lắng nghe câu này:


Ai còn mẹ xin đừng để mẹ khóc
Ai còn mẹ xin đừng để mẹ buồn
Đừng để lệ nhòa trên mắt mẹ nghe không.
[/b][/color]
Về Đầu Trang Go down
https://abc21.forumvi.com
 
viết về mẹ
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Anh sẽ viết - LK
» Viết cho A21 nhé
» I need -nhạc việt
» Kanokon Full việt sub
» Học sinh giỏi viết kiểm điểm...............++

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
{--} Diễn đàn ABC21 Trần Phú 2009-2012 {--} :: box tài năng :: Tài năng văn chương-
Chuyển đến