{--} Diễn đàn ABC21 Trần Phú 2009-2012 {--}
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

{--} Diễn đàn ABC21 Trần Phú 2009-2012 {--}

Diễn đàn học sinh lớp A21
 
Trang Chínhmặt tiền forumGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng keke
Bài gửingười gửithời gian
[�] Chương 276: Đồng dưỡng dâu… Wed Dec 18, 2013 11:08 am
[�] beat guitar xin anh đừng Fri Sep 13, 2013 7:15 pm
[�] Great-Teacher-Onizuka Sat Jul 21, 2012 4:15 pm
[�] Điểm thi nghề trường THPT Trần Phú Sat Jul 14, 2012 8:27 pm
[�] tam biệt nhé - Lynk Lee ft. Phúc Bằng Wed Jun 13, 2012 12:59 pm
[�] Viết cho A21 nhé Sun Jun 03, 2012 7:59 pm
[�] vẽ tranh cát theo bài "nhật ký của mẹ" Wed Mar 07, 2012 12:36 pm
[�] hình lớp mình :D Sat Jan 21, 2012 4:15 pm
[�] ảnh trại xuân Trần Phú 14/01/2012 Sat Jan 21, 2012 4:03 pm
[�] ảnh đi chơi Hàm Thuận Nam Sat Jan 21, 2012 3:44 pm
[�] tiểu sử AD Thu Jan 19, 2012 6:04 pm
[�] [TRUYỆN DÀI KỲ] ANH HÙNG KÝ CHAP I Mon Nov 07, 2011 11:06 pm
[�] clip sinh nhật chú Hoàng 20/10/2011 Sun Oct 23, 2011 9:47 pm
[�] “NHÂN VẬT NGUY HIỂM NHẤT THÁNG” Thu Sep 15, 2011 1:04 pm
[�] [bàn tròn] Thảo luận vấn đề áo lớp Thu Sep 01, 2011 9:27 pm
[�] GiÁO TRÌNH SINH HỌC 12 Wed Aug 31, 2011 1:08 pm
[�] Thông báo đi chơi 7-8 :)) Tue Aug 02, 2011 12:39 pm
[�] [Clip] Draw with me Sun Jul 31, 2011 7:36 pm
[�] [HOT HOT] ảnh đi đầm sen nước 2/6 Mon Jul 04, 2011 3:18 pm
[�] tình yêu là gì? Fri Jul 01, 2011 4:30 pm

 

 [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh

Go down 
5 posters

bạn thấy truyện này thế nào?
hay
[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Vote_lcap67%[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Vote_rcap
 67% [ 2 ]
bình thường
[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Vote_lcap33%[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Vote_rcap
 33% [ 1 ]
không hay
[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Vote_lcap0%[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Vote_rcap
 0% [ 0 ]
Tổng số bầu chọn : 3
 

Tác giảThông điệp
mèo

(¯`'•.†♦ Admin thiên tài ♦†.•'´¯)

(¯`'•.†♦ Admin thiên tài ♦†.•'´¯)
mèo


phe : Nam Tổng số bài gửi : 1167
điểm : 1386
phần thưởng : 7
Birthday : 12/01/1994
Join date : 09/07/2009
Age : 30
Đến từ : nơi mọi người gọi tui là đại ca

[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Empty
Bài gửiTiêu đề: [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh   [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh EmptySun Apr 25, 2010 8:00 pm

Tiết trời đã vào tháng 7, tháng của trời mưa, nhưng cơn mưa bất chợt kéo đến, rồi lại tan biến vào không gian, để lại một khung cảnh thật buồn bả. Chẳng hiểu nữa, cứ mỗi lần thấy mưa là lòng tôi lại rạo rực, dấy lên mỗt nỗi buồn xao xuyến. Những lúc đó tôi lại nghĩ đến cuộc đời của nhưng sinh linh bất hạnh, những mảnh đời đáng thương nhưng lại không nhận được sự giúp đỡ của người khác. Tôi viết câu truyện này để gửi đến ai có cùng chung một suy nghĩ…

Bóng tối bao trùm cả con đường tối thui, từng đợt gió lạnh thoảng qua. Mọi người đã vào trong nhà cả, ánh đèn đêm chợt sáng lên, soi rọi giữa con đường bóng dáng 2 anh em tôi đang lê thê đi kiếm cái ăn để sinh tồn. Tôi thì còn chịu được, chỉ tội cho bé Sun, nó còn nhỏ wá, nhịn đói sáng giờ, lê la qua khắp phô phường đi xin tiền, tức nỗi bọn người vô lương tâm, đã không cho còn la mắng đánh đập, ước gì tôi là thượng đế thì bọn người này đã xuống đia ngục rồi. Ôi ! Mình lẩn thẩn rồi, có lẽ do đói wá mà. Con bé Sun vẫn cứ rên sáng giờ, mình rất muôn nói là “em ơi rang chịu đi, chừng nào xin dc tiền anh Su mua bánh cho” nhưng sợ nó hi vọng, để rồi thất vọng thì càng làm nó buồn thêm, đành im lặng vậy.

Chúng tôi lại tiếp tục lê lết dưới phố không bóng người này trong cái bụng đói meo. Từ phía bên kia đường, giọng nói oang oang của thằng wí tử con nhà giàu reo lên:
- Con không ăn đâu mà
- Ăn đi con, ăn cho hết đi, bỏ uổng.
- Đã bảo ko ăn mà, thứ này mang cho chó nó còn chê!.
Nói rồi nó vung tay hất văng cái bánh má nó nài nỉ nãy giờ, cái bánh văng đến chỗ gần miệng cống. May wá, chưa rớt xuống, chỉ chờ có thế, anh em tôi lao vào. Chuyện thằng béo wí tử kia mặc nó trước mắt chỉ còn là hình ảnh cái bánh đầy vẻ quyến rủ kia mà thôi. Tôi lao đến trước, nhấc chiếc bánh lên phủi cát dính vào nó. Con bé Sun cứ nhốn nháo nhảy nhảy lên.
- Phủi lẹ đi anh, phủi lẹ đi anh!
- Từ từ, anh đang phủi đây. – vừa nói, tôi vừa lấy hơi thổi cho cát bay đi hẵn.
Con bé thấy thế liền bắt chước theo, lấy hết sức của nó thôi mạnh làm chiếc bánh rơi khoi tay tôi, lăn tòm xuống cống.
- Huhuhu, em không chịu đâu, bắt đền anh hai đấy, tại anh giữ không chặt làm rớt cái bánh rồi thấy chưa?

Mọi hôm nó đâu có nhõng nhẽo và xấu tính thế này, chắc là vì đói quá mà nó không còn biết chuyện gì nữa ngoài việc miếng ăn của nó đã mất rồi. Tôi thông cảm cho nó.
- Ừ, ừ, lỗi của anh. Nhưng em đừng lo, em xem nè, kem vẫn còn dính trên tay anh đây. Anh nhường em 4 ngón đó, anh chỉ cần 1 ngón thôi.
Nói rồi, tôi đưa bàn tay mà kem vẫn dính trên những ngón tay của tôi. Con
bé Sun liếm láp thấy mà thương.
- Kem ngon wá anh hai nhỉ!
Nghe những lời nó nói, tôi không cầm được nước mắt, cứ thế lăn dài trên má.

Từng hạt mưa rơi dần, bắt đầu nặng hạt và lạnh buốt đổ ào xuống trong chớp mắt. Thân hinh tôi thấm đẫm nước mưa. Những hạt mưa lạnh lẽo lăn tròn trên đôi vai gầy. Có phải ông trời đang khóc, tiếc thương cho cuộc đời đầybất hạnh của anh em tôi. Nhưng sao nước mắt ông lạnh lẽo thế. Cứ ngỡ rằng những hạt nước mắt ấy sẽ mang lại ấm áp. Nhưng không phải thế, nó như nỗi bất hạnh mà ông trời muốn giáng xuống cho anh em tôi chăng? Kiếp trước chúng tôi đã làm gì sai mà kiếp này đầu thai phải khổ như thế?
Tiếng sấm vang dội cả khu vực, kéo tôi ra khỏi vùng uẩn ức cùng với nỗi bất hạnh lại ùa về.
- Anh hai ơi, em lạnh quá!
Quên mất, trời đang mưa lớn. Anh em tôi chạy dọc theo con đường, hi vọng tìm được một chỗ để trú qua đêm nay. Nhưng cái khu nhà giàu này kiếm đâu ra một mái hiên mà che đây? Không được, dù có thế nào mình cũng không để bé Sun dầm mưa dc. Nghĩ rồi tôi mang nó lại 1 góc đường, dùng cơ thể mình làm mái hiên che mưa cho bé. Những hạt mưa vẫn lạnh như băng cứa vào da thịt tôi. Nhưng nhất quyết không dc để nó chạm vào người bé Sun.
- Anh hai ơi, đừng dầm mưa nữa. Em chịu đuợc mà. Anh ngồi xuống đây đi.
Tôi vẫn che tiếp. Nhưng dường như tôi không chịu nỗi nữa rồi. Tôi đánh nhoài người xuống, ôm lấy em gái mình. Dùng hết hơi ấm của cơ thể để sưởi cho em.

Không biết nhà nào lại mở nhạc giờ này, tiếng nhạc reo trong từng cơn gió rít, hòa với tiếng mưa rơi lộp độp. Từng đoạn nhạc ngân lên, tôi nghe rõ từng từ “thằng bé âm thầm đi vào lối nhỏ, mẹ nó qua đời khi còn bé thơ, buổi tối êm đềm không còn chỗ ngủ…”. Tình cảnh của anh em tôi bây giờ cũng chẳng khác gì thằng bé trong đoạn nhạc kia. Mồ côi cha mẹ từ sớm, anh em tôi được đưa vào cô nhi viện. Nhưng bọn người độc ác đó có thật sự nuôi nấng chúng tôi khi họ biết rằng tôi hay lên chứng động kinh mỗi khi quá xúc động. Họ đuổi tôi đi một cách lạnh lùng. Nhưng rồi còn bé Sun, nó cũng bỏ theo anh nó. Em à, anh rất hạnh phúc khi em cùng theo anh, nhưng bây giờ anh rất hối hận, hối hận vì đã không bắt em ở lại đó. Nếu em tiếp tục ở lại thì có lẽ em đã không phải cơ cực thế này. Và căn bệnh nan y trong người em có thể dc chữa trị. Nhưng em lại theo anh, từ khi anh biết em bị huyết trắng, anh rất sợ, sợ một ngày nào đó thần chết sẽ cướp em đi mất…Anh lên án bọn người vô lương tâm, chỉ vì anh em mình không được bình thường như người khác mà họ thẳng tay ruồng bỏ. Chẳng lẽ người với người với nhau mà họ lại có thể đối xử phân biệt thế sao. Ông trời ơi, sao ông tàn nhẫn thế, ông nỡ bỏ chúng tôi như thế này sao?
Lạnh…lạnh wá, tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Cơn mưa vẫn dai dẵng. Những cảm xúc khi nãy cũng đã hòa vào cơn mưa kia, mọi thứ lại trở về như trước.Gần đó, người công nhân vệ sinh vẫn đang dầm mưa, miệt mài quét đường. Nghĩ lại thấy họ cũng đâu có sung sướng gì, cuộc đời thật đáng đau buồn, người thì quá giàu, người thì nghèo thảm, đến mức phải lục thùng rác mà kiếm cái ăn như anh em tôi.
- Tụi con làm sao thế? – dì công nhân vệ sinh kia nói
Không biết dì đã thấy chúng tôi lúc nào nữa. Tôi vẫn không nói gì, mặc cho cơn mưa vẫn đang ùa vào người. Rồi dì mang lại cho chúng tôi một tấm tol, tấm tol như 1 mái nhà che mưa cho anh em tôi khỏi ướt.
Họ tuy nghèo nhưng ít nhất họ cũng còn có lòng tốt. Tôi kính trọng họ và sẵn sàng giúp đỡ cho những con người cùng nỗi bất hạnh xót xa…

- Bánh giò, bánh giò bánh gai đây. Ai ăn bánh giò bánh gai không? Bánh giò…
Tiếng rao trong đêm xé toang khung cảnh yên tĩnh nơi đây. Giờ đã quá nữa đêm rồi, cũng thật tôi nghiệp cho ông bánh giò đó. Giờ này còn ai mà mua nữa mà cứ miệt mài rao bán. Mỗi cái cũng có nhiêu tiền đâu. Tính ra làm 1 ngày không đủ để nuôi bản thân mình nữa, càng rầu hơn khi ông ấy phải trang trải cho gia đình.
- Anh hai ơi, em đói bụng wá!.
Bé Sun chợt thốt lên khi nghe tiếng rao đêm của ông bán bánh kia. Thật sót thương, hầu như cả ngày hôm nay anh em tôi không có gì ăn cả ngoài mấy ngón tay dính kem ban nãy. Đang đói gặp hình ảnh bánh giò nóng hổi hiện lên trong đầu, nước miếng cứ thế mà tuôn ra. Bụng đói cồn cào cũng bắt đầu lên tiếng. Phải kiếm dc cái gì bỏ bụng nếu không chẳng qua nỗi đêm nay.
- Em cứ nằm đây đợi anh, anh sẽ đi kiếm đồ ăn cho em!
- Anh định đi đâu?
- Anh cũng chưa biết nữa.
- Anh đừng đi lâu wá, bỏ mình em ở đây em không chịu dc đâu đấy!
- Bé Sun ngoan, anh đi một chút là về liền à. Khi về sẽ có đồ ăn cho em.
Nói rồi tôi chạy theo lối nhỏ mà ông bánh giò ban nỹa vừa đi qua. Hi vọng sẽ nhận dc ân đức của ông mà cho anh em chúng tôi miếng ăn, chỉ cần 1 cái bánh nhỏ thôi cũng phước lắm rồi.
- Ông bánh giò!
Ông dừng xe lại, giở lò của ông ra lấy ra 1 cái bánh. Nếu cứ thế mà xin thì chắc chắn ổng sẽ không cho. Mà cứ giựt rồi chạy thì đâu có còn là ai xin mà là thành kẻ cướp rồi.
Thôi kệ mình mang danh là kẻ cướp cũng dc, chỉ cần bé Sun dc no bụng thôi.
Ông bánh giò vừa cầm cái bánh ra, tôi lao đến chộp ngay. Nhưng rồi không may làm sao, ông ta vẫn cầm chặt nó, có lẽ vì bộ dạng lôi thôi của tôi mà ông ta đã đoán ra và đề phòng. Ông giựt mạnh tay ra, chiếc bánh lìa khỏi tay tôi. Ông giáng cho 1 cú làm tôi té ngã ngửa xuống.

- Liệu hồn nghe thằng chó kia, lần này tao chỉ cho mày biết thế thôi đấy.
- Không, không xin ông! Ông làm ơn cho con xin 1 cái bánh đi, con sẽ không ăn, chỉ đem về cho em gái của con thôi, nó đang bệnh mà sáng giờ không có gì bỏ bụng. Ông làm ơn cho con. Vừa nói, tôi vừa khóc sướt mướt, ôm lấy ống chân của ông bánh giò. Hi vọng tốt đẹp ông sẽ cho chúng tôi miếng ăn. Ông bán bánh giò có vẻ khựng lại, quang cảnh giữa khuya lại trở về vẻ yên ắng. Rồi ông bánh giò nói, phá tan sự yên ắng kia:
- Thôi được rồi, đây này, cầm lấy đi rồi biến khuất mắt tao!
Nói rồi ông dẫn xe đi khuất, để lại tôi lặng lẽ cầm chiếc bánh trong tay. Cái bánh nhỏ xíu đổi lại bằng một con mắt bầm. Dù sao thì cũng không đến nỗi thiệt thòi. Tôi hớn hở mang bánh về cho bé Sun, cứ ngỡ nó sẽ rất mừng. Nhưng ai ngờ nó lại buồn, nó buồn vì tôi lại có cái thói “chịu đấm ăn xôi” này
- Anh hai ơi, mai mốt anh đừng như thế nữa nhé!
- Ừ ừ, bánh đây em ăn đi.
- Anh hứa với em đi!
- Anh hứa mà, em ăn đi kẻo nguội!
Con bé cầm lấy cái bánh, vừa ăn, nước mắt nó lại ùa ra.


Sáng rồi, ánh nắng bắt đầu chiếu mạnh, làm chói lòa đôi mắt tôi. Bàn tay tôi lần mò, nắm lấy cánh tay bé Sun, tôi hốt hoảng khi cảm nhận được cái nóng từ bé phát ra, cùng với người bé đang từ từ chuyển màu trắng. Bé Sun ho sù sụ, gượng lấy dường như không muốn cho tôi biết. Nhưng vẻ mặt đau đớn của nó vẫn hằng lên.
- Em ơi, em sao rồi, em làm sao thế? Có phải bệnh của em không?
- không không anh hai à, anh đừng lo.
- Không lo sao dc. Em nằm đây, đợi anh kiếm người giúp.
Tôi vừa đứng dậy thì đã bị bé nắm lấy.
- Anh đừng đi, ở lại với em đi, anh đi rồi em chết làm sao em tặng anh món quà này được.
- Bé Sun khờ quá, sao em lại nói thế kia chứ? Anh không thể để em chết dc.
- Thì anh cứ ở lại với em đi, đừng đi đâu cả, Hụ Hụ…
Con bé mỗi lúc một ho nặng nề hơn. Nó bảo tặng tôi món quà, ừ đúng rồi, nếu nó không nói thì tôi cũng quên mất, hôm nay là sinh nhật của tôi.

- Anh hai xem nè, đây là 1 chiếc hộp, em đã để dành tặng anh đó.
Bé Sun đang cầm trên tay 1 cái hộp gỗ, không biết nó kiếm đâu ra, chỉ là một cái hộp bằng gỗ cũ kĩ, và bên trong hoàn toàn trống rỗng. Nhưng sao mình vui, mình rất vui, chưa từng có ai lại tặng quà vào ngày sinh nhật mình, chỉ có bé Sun, ôi em gái tôi…

- Anh hai à, em đã thổi vào những niềm tin và những cái hôn của em cho anh vào đó. Mai mốt em chết đi anh cũng đừng quá đau lòng. Hãy mở nó ra, cảm nhận niềm tin và niềm yêu thương của em anh nhé!
- Đừng nói thế mà bé Sun, em không thể chết được. Nếu em chết rồi anh cũng không thiết sống nữa.

Không biết từ lúc nào mà nước mắt tôi đã trào ra, con bé Sun càng lúc càng ho gắt hơn, nó ho ra máu rồi. Không thể thế dc, chẳng lẽ cuộc đời em gái tôi đến đây là hêt sao? Ông trời ơi, sao ông độc ác thế huhu!.

- Anh hai ơi, em thấy ba mẹ chúng ta rồi, em hạnh phúc thế sao anh lại khóc chứ. Hự!
- Bé Sun ơi, em đừng chết mà, anh van em, hãy ở lại với anh, rồi đây anh sẽ đem hanh phúc lại cho em mà!
- Anh hai à, anh cũng biết mà, em sẽ không qua khỏi đâu, anh đừng quá đau buồn nữa mà
- Huhu, bé Sun ơn! Anh không muốn thế đâu.

Rồi bé Sun cười, không biết sao nó lại cười dc vào lúc này nữa. Nó sắp chết rồi, sắp từ bỏ thế gian này, từ bỏ anh hai nó, thế mà nó lại cười, nụ cười của nó tươi rói, tươi như chưa từng trải qua cái cảm khác khốn khổ bao năm nay vậy. rồi nó đưa tay lên, ngón tay nó chỉ về 1 góc đất, nơi có những ngọn cỏ đang dần lú lên. Nó bảo:

- Anh hai thấy không, đó là cỏ ba lá đó
- Cỏ ba lá, đúng rồi, cỏ ba lá mang lại may mắn. Hay lắm, em nằm đây, anh sẽ mang nó về phù hộ cho em. Đây, cỏ đây, cỏ ơi, làm ơn giúp em tôi đi, đừng cướp nó khỏi tôi mà!
- Anh ơi! Anh cho em cầm nó đi!
- Đây đây em ngoan, rồi em sẽ khỏe lại thôi.
- Không đâu anh à, em chỉ ao ước dc mang lại may mắn và hanh phúc cho anh. Chứ em biết rằng em sẽ không thể sống được nữa. Anh hai à, hứa với em nhé, nếu em chết rồi, anh phải sống cho tốt đấy, đừng bao giờ làm chuyện như đêm qua nữa, họ cũng nghèo khó như mình thôi anh à. À anh này, còn 1 điều nữa, khi em chết đi, anh hãy cho em hiến dâng cơ thể mình cho y học nhé, em nghĩ sẽ sẽ cần thiết để giúp đỡ cho mọi người đó anh!

Bé Sun ơi, em cao thượng quá, sắp rời bỏ thế giới này rồi, rời bỏ anh rồi mà em vẫn còn nghĩ đến người khác sao em? Em không nghĩ rằng anh sẽ đau buồn biết chừng nào nếu mất em.

Chiếc hộp ước mà Bé Sun vừa tặng tôi rơi xuống đất, cùng lúc bé nhẹ nhàng buông xuôi hai tay, chắp lên ngực, mắt khép dần lại. Quả thật lúc đó đầu óc tôi trống rỗng, mọi suy nghĩ tan biến mất, đôi tay chỉ còn biết làm theo bản năng cứu lấy em gái mình. Hai tay tôi run lẩy bẩy, chỉ muốn van lạy ông trời, lạy tử thần đừng cướp em tôi đi. Tôi hận ông trời, hận tất cả mọi người, bây giờ tôi chỉ muốn hét lên, hét thật to lên cho ông trời nghe thấy, ông nhìn thấy nỗi thống khổ của anh em tôi cũng như những người khốn khổ khác. Không! Không được, không thể nào như thế được.

- Bé Sun là em gái tao, tao không cho kẻ nào mang nó đi khỏi tao hết!

Tôi bồng Bé Sun lên, nụ cười trên môi em đã tắt, lấp vào đó là đôi môi màu trắng nhợt, gương mặt hồng hào của em ngày nào giờ tan biến mất. Nhưng cây cỏ, em vẫn cầm nó trên tay, những hi vọng mà em ước mơ cho tôi vẫn mãi được em mang về thế giới bên kia. Những ước mơ nhỏ nhoi chỉ cầu mong cho tôi được sống. Ôi em ơi, bây giờ anh mới hiểu rằng em thương anh biết chừng nào!

Tôi đặt bé Sun nằm lên mặt đừơng vẫn còn ướt do cơn mưa đêm qua, đầu óc tôi lẫn thẫn rồi, tôi không còn biết gì nữa, để mặc cho đôi tay tự nó hành động. Chẳng hiểu nữa, tôi điên rồi, điên thật rồi, tôi đang làm gì thế này, tôi đang làm cái hành động vô nhân tính ngay cả với em mình? Tôi dùng miếng sành sắc như dao, rạch mạch máu ở cổ tay bé sun ra, nhát rạch đầu tiên, máu bắn vào người tôi, vấy lên cả mắt, cả cái áo rách rưới của tôi.

- hahaa! Các người xem này, xem đi này! Tôi giết ngừoi rồi, giết người rồi đấy! hahaha!
Rồi sau đó, cái cảm giác đau buồn vì mất em gái lại ùa về, cùng với những cái đá gạt ra của những người xung quanh. Họ gạt tôi ra, bế em gái tôi lên xe cứu thương rồi đi mất, bỏ lại mình tôi nơi đây lẻ loi, chiếc hộp ước nằm lăn lóc trên nền đất, nắp hộp mở toang ra, những cái hôn của bé Sun đã vụt thoát mất. Cơn mưa lạnh giá đêm qua lại ào đến, một lần nữa ông trời lại khóc, nhưng rốt cuộc đó vẫn là những hạt nước mắt lạnh lẽo.
Hôm sau người ta đăng tin về anh em tôi, phần lớn là bé Sun. Người ta bảo bé đã không còn hi vọng khi đang trên đường cấp cứu, trong tay bé vẫn nắm chặt nhánh cỏ ba lá…

Bản quyền: Bảo Ân C21-03
Về Đầu Trang Go down
https://abc21.forumvi.com
blackness358
°¤*(¯`○°˚†_♥ Vip of the vip ♥_†˚°○´ ?)°¤* <
°¤*(¯`○°˚†_♥ Vip of the vip ♥_†˚°○´ ?)°¤*
blackness358


phe : Nam Tổng số bài gửi : 507
điểm : 557
phần thưởng : 1
Birthday : 03/04/1994
Join date : 22/04/2010
Age : 30

[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh   [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh EmptySun Apr 25, 2010 8:12 pm

Hoàn cảnh đó là bần hết mức rùi đúng là hay thiệt
lâu lắm rùi ko đọc truyện của mèo cũng hay như xưa à nha
Về Đầu Trang Go down
potatoboy1994
thành viên năng động
thành viên năng động
potatoboy1994


phe : Nam Tổng số bài gửi : 447
điểm : 753
phần thưởng : 9
Birthday : 02/04/1994
Join date : 24/04/2010
Age : 30
Đến từ : C21

[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh   [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh EmptySun Apr 25, 2010 9:26 pm

oàm công nhận bài này chấm thằng admin 9/10 đọc rồi hay lắm [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh 792496
Về Đầu Trang Go down
♥panda♥
°¤*(¯`○°˚†_♥ Vip of the vip ♥_†˚°○´ ?)°¤* <
°¤*(¯`○°˚†_♥ Vip of the vip ♥_†˚°○´ ?)°¤*
♥panda♥


phe : Nữ Tổng số bài gửi : 639
điểm : 721
phần thưởng : 1
Birthday : 03/07/1994
Join date : 21/04/2010
Age : 29

[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh   [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh EmptySun Apr 25, 2010 10:54 pm

admin mà lại...
hô hô
Về Đầu Trang Go down
CKmd
¸.•'´¯) ¸,ø¤°``°¤ø,¸(¯`'•.¸Resent the night¸.•'´¯) ¸,ø¤°``°¤ø,¸(¯`'•.¸
¸.•'´¯) ¸,ø¤°``°¤ø,¸(¯`'•.¸Resent the night¸.•'´¯) ¸,ø¤°``°¤ø,¸(¯`'•.¸
CKmd


phe : Nữ Tổng số bài gửi : 945
điểm : 1059
phần thưởng : 4
Birthday : 31/12/2006
Join date : 22/04/2010
Age : 17
Đến từ : ....mY heAven++=!

[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh   [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh EmptySun Apr 25, 2010 11:27 pm

.............cŨng đC AK' tA!! [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh 832712 [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh 832712 [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh 832712 ..........CHo 1 cÂy kẸo!!--->> thƯỞNG!!
Về Đầu Trang Go down
http://coldsoul94.hi5.com/friend/p374837140--l0ve--4ever----_---
mèo

(¯`'•.†♦ Admin thiên tài ♦†.•'´¯)

(¯`'•.†♦ Admin thiên tài ♦†.•'´¯)
mèo


phe : Nam Tổng số bài gửi : 1167
điểm : 1386
phần thưởng : 7
Birthday : 12/01/1994
Join date : 09/07/2009
Age : 30
Đến từ : nơi mọi người gọi tui là đại ca

[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh   [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh EmptyMon Apr 26, 2010 11:21 am

quá khen [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh 130512, admin đang có ý định viết truyện mà hok có ý, bạn nào cho mình cái cốt mình vik nào [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh 594175
Về Đầu Trang Go down
https://abc21.forumvi.com
Sponsored content





[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh   [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh Empty

Về Đầu Trang Go down
 
[truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [truyện ngắn] lời đứa con bất hiếu
» [truyện ngắn] Ly và nước...
» Ngàn lần khắc tên em
» Bay giữa ngân hà - Nam Cường
» vụ hành hạ dã man bè Hoài Anh

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
{--} Diễn đàn ABC21 Trần Phú 2009-2012 {--} :: box tài năng :: Tài năng văn chương-
Chuyển đến