{--} Diễn đàn ABC21 Trần Phú 2009-2012 {--}
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

{--} Diễn đàn ABC21 Trần Phú 2009-2012 {--}

Diễn đàn học sinh lớp A21
 
Trang Chínhmặt tiền forumGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng keke
Bài gửingười gửithời gian
[�] Chương 276: Đồng dưỡng dâu… Wed Dec 18, 2013 11:08 am
[�] beat guitar xin anh đừng Fri Sep 13, 2013 7:15 pm
[�] Great-Teacher-Onizuka Sat Jul 21, 2012 4:15 pm
[�] Điểm thi nghề trường THPT Trần Phú Sat Jul 14, 2012 8:27 pm
[�] tam biệt nhé - Lynk Lee ft. Phúc Bằng Wed Jun 13, 2012 12:59 pm
[�] Viết cho A21 nhé Sun Jun 03, 2012 7:59 pm
[�] vẽ tranh cát theo bài "nhật ký của mẹ" Wed Mar 07, 2012 12:36 pm
[�] hình lớp mình :D Sat Jan 21, 2012 4:15 pm
[�] ảnh trại xuân Trần Phú 14/01/2012 Sat Jan 21, 2012 4:03 pm
[�] ảnh đi chơi Hàm Thuận Nam Sat Jan 21, 2012 3:44 pm
[�] tiểu sử AD Thu Jan 19, 2012 6:04 pm
[�] [TRUYỆN DÀI KỲ] ANH HÙNG KÝ CHAP I Mon Nov 07, 2011 11:06 pm
[�] clip sinh nhật chú Hoàng 20/10/2011 Sun Oct 23, 2011 9:47 pm
[�] “NHÂN VẬT NGUY HIỂM NHẤT THÁNG” Thu Sep 15, 2011 1:04 pm
[�] [bàn tròn] Thảo luận vấn đề áo lớp Thu Sep 01, 2011 9:27 pm
[�] GiÁO TRÌNH SINH HỌC 12 Wed Aug 31, 2011 1:08 pm
[�] Thông báo đi chơi 7-8 :)) Tue Aug 02, 2011 12:39 pm
[�] [Clip] Draw with me Sun Jul 31, 2011 7:36 pm
[�] [HOT HOT] ảnh đi đầm sen nước 2/6 Mon Jul 04, 2011 3:18 pm
[�] tình yêu là gì? Fri Jul 01, 2011 4:30 pm

 

 [truyện ngắn] lời đứa con bất hiếu

Go down 
Tác giảThông điệp
mèo

(¯`'•.†♦ Admin thiên tài ♦†.•'´¯)

(¯`'•.†♦ Admin thiên tài ♦†.•'´¯)
mèo


phe : Nam Tổng số bài gửi : 1167
điểm : 1386
phần thưởng : 7
Birthday : 12/01/1994
Join date : 09/07/2009
Age : 30
Đến từ : nơi mọi người gọi tui là đại ca

[truyện ngắn] lời đứa con bất hiếu Empty
Bài gửiTiêu đề: [truyện ngắn] lời đứa con bất hiếu   [truyện ngắn] lời đứa con bất hiếu EmptySat Apr 24, 2010 9:40 pm

Tách…tách…khoảng không gian yên ắng của thời khắc đêm khuya bị phá tan bởi cái âm thanh vừa rồi, chốc lát lại phát ra. Giờ này đã hơn 12 giờ đêm, thế mà mẹ tôi vẫn miệt mài làm việc, những cọng chỉ nhỏ dư ra ở những cái quần bị mẹ kéo lên và cắt đứt.

Mẹ làm công việc này cũng hơn nửa năm rồi. Từ sáng sớm đến tối khuya, mẹ làm miệt mài không nghĩ. Mẹ cứ than mệt suốt, rồi lại đau tay, cứ muôn nghỉ làm nhưng rồi lại thôi, làm tiếp. Nhiều lần tôi khuyên mẹ bỏ đi, đừng làm nữa, hại lắm. Mẹ cũng ừ ừ, nhưng vẫn không cương quyết được.

Ông bố tôi bỏ 2 mẹ con khi tôi chỉ vừa 3 tuổi. Một mình mẹ cáng đáng chống trụ trong căn nhà này suốt 2 năm nay. Mẹ hay bảo tôi rằng: “Nếu bỏ việc rồi, mẹ con mình lấy gì ăn?”.

Mẹ vẫn miệt mài cắt chỉ, tôi nằm ngủ mà lòng không yên, mở hé mắt nhìn, mẹ ngày càng tiều tuỳ, mắt mẹ thâm quầng, tay mẹ gầy gò ốm yếu. Nghĩ thế mà thương mẹ, không cầm được nước mắt, thế là 2 dòng lại cứ trào ra thấm ướt cả cái gối mỏng tanh trên cái sàn nhà đầy bụi chỉ.

Xong việc, mẹ gom hàng giao cho người ta, nhà chỉ còn mình tôi cô đơn. Nhưng không sao, chốc nữa mẹ về, cầm tiền người ta đưa mẹ, gương mặt mẹ lại hớn hở lên. Rồi hai mẹ con lại được ngủ chung, tôi lại được ôm mẹ, nghe mẹ kể chuyện và áp chặt vào tim mẹ trái tim bao la vô bờ bến ấy.

“Sao lâu thế nhỉ? Mẹ đi nãy giờ rồi vẫn chưa về. Mà nóng nực nữa!”. Tôi đã bật cây quạt đến nút lớn nhất, thế mà mồ hôi vẫn chãy đầm đìa. Khi nhìn lại mới thấy là căn nhà nhỏ nhoi cũ kỉ của mình đang hừng hực lửa.

Quá hoảng sợ, tôi ngất đi. Chỉ nghe thoang thoảng bên tai tiếng mẹ rối rít: “Con yêu, đừng sợ, đã có mẹ ở đây, mẹ sẽ luôn bên con, che chở cho con!...” cùng với cái cảm giác ấm áp trong lòng mẹ mặc dù xung quanh lửa vẫn đang cười đắc thắng.


- Thứ bảy này các em sẽ họp phụ huynh! Nhớ nói với ba mẹ như thế đó!
Cô giáo lớp 3/2 của tôi thông báo, cái điều mà tôi lo sợ từ khi đặt chân vào lớp 1, “họp phụ huynh”.

Về đến nhà, lòng tôi vẫn đang xáo trộn, nhưng suy nghĩ trong đầu muốn nổ tung ra, làm sao để qua khỏi cái kì họp quái ác này đây bởi vì tôi không muốn cho mẹ đi họp.

- thứ 7 này lớp con họp phụ huynh phải không? Ôi mẹ sẽ rất là hãnh diện khi có đưa con trai thông minh như con được xướng tên lên.

Mẹ bước ra, vẫn than hình gầy gò, vẫn con mắt đầu vẻ buồn suy tư bởi con mắt còn lại của mẹ không còn nữa và cùng với một nửa khuôn mặt mẹ phỏng rộp lên do thần lửa đã cướp đi mất.

- KHÔNG! Mẹ ở nhà đi, mẹ không đi dự họp gì hết!

Tôi quăng cặp đùng đùng bỏ về phòng, nói chính xác hơn là cái giang nhà chật hẹp của tôi.

- Mẹ vẫn đứng đó, gương mặt tầm ngâm với đôi môi lắp bắp không nói nên lời.

- Ê! Hôm nay mẹ mày họp cho mày phải không. Để xem mẹ mày với mẹ tao ai đẹp hơn.

- Tao nghĩ mẹ mày cũng xấu như mày vậy hả. há há há!

Thằng nhóc chưa kịp cười dứt tiếng đã bị tôi đấm một cái vào mặt té lăn ra.

- Mẹ tao đẹp gấp trăm, gấp ngàn lần mẹ mày, nghe rõ chưa! Nhưng mẹ tao bận rồi, không đi họp được đâu.

Vừa nói dứt câu mẹ tôi đã bước vào lớp trước sự khiếp đảm của đám bạn và sự sững sốt của tôi.

- Mẹ mày đó phải không?

- Không! Đó không phải là mẹ tao, đó chỉ là một người đàn bà xấu xí.


- Sao mẹ không nghe con, con đã bảo mẹ đừng đi mà, mẹ có biết mẹ làm con xấu hổ lắm không, con hận mẹ lắm, con ghét mẹ lắm!

Tôi quát vào mặt mẹ, cùng với gương mặt mẹ biến sắc. Thoạt đầu cứ nghĩ chuẩn bị bị mẹ đánh rồi, nhưng sau đó, mẹ xìu xuống.

- Mẹ xin lỗi con, con trai. Mẹ không nghĩ là mẹ lại đáng sợ như vậy.

Tôi ngoảnh mặt lại nhìn mẹ, những giọt nước mắt của mẹ lăn tròn trên má, từng giọt từng giọt rơi xuống thấm vào đôi vạt áo mỏng manh.

Nhiều năm sau, tôi nhận được học bổng đi du học Singapore. Mẹ rất vui mừng nhưng cũng rất buồn khi phải xa tôi. Còn tôi lại rất vui khi không ở sống chung với mẹ nữa. Qua đất mới, tôi sẽ là một con người mới với một bộ dạng mới mà quá khứ không thể hoà vào được.

Ở đây, tôi lập gia đình với một tiểu thư người Việt. không ai biết rõ lai lịch, hoàn cảnh và gia đình của tôi khi ở VN. Tôi giấu vợ và các con chuyện mẹ tôi, mặc dù họ vẫn muốn gặp mặt.

Năm năm xa cách quê hương, không một lần tôi về thăm mẹ. Chỉ gửi tiền và viết thư đề nghị mẹ không được qua đây kiếm tôi, số tiền đó xem như là trả ơn cho mẹ đã nuôi nâng cho tôi ăn học suốt thời thơ ấu.


Một lần nọ, vợ tôi mở cửa và hoảng hốt khi thấy người đàn bà xấu xí kia đứng trước mặt. Tôi cũng bất ngờ khi nhận ra đó là mẹ mình.

- Con trai, con đây rồi, mẹ nhớ con lắm, lại đây nào con trai yêu của mẹ.

- Ai là con trai bà? Bà đi ra khỏi nhà tôi ngay! Bà làm vợ và các con tôi sợ đấy!
- Ơ! Con, mẹ là mẹ của con đây mà, con sao vậy?
- Tôi bảo bà đi ra khỏi nhà tôi ngay! Bà không đi tôi báo cảnh sát đó!
- À xin lỗi cậu, tôi nhầm người. Chúc gia đình cậu hạnh phúc.

Mẹ quay đi, nước mắt mẹ vẫn tuôn trào. Tôi cũng vén áo chùi nước mắt, giấu không cho vợ và các con thấy, đi về phòng không nói tiếng nào.


Hai năm sau, tôi trở về VN công tác, Nhân tiện ghé qua căn nhà nhỏ bé, cũ kỉ nhưng đầy ắp kỉ niệm kia, cốt chỉ để nhìn mẹ chứ không muốn gặp mặt.

Đây rồi, vẫn giang nhà ấy, vẫn vết cháy xém đây, nhà đây nhưng người đâu rồi?

- Cháu là con của dì Ba phải không? Cháu đi đâu biền biệt mấy năm nay vậy hả? Dì Ba đã mất 1 năm nay rồi!

Tôi lặng người, khuỵ chân xuống nền đất bùn lầy kia khi nghe tin sét đánh vừa rồi. Từ chữ từng chữ một xuyên vào óc tôi. Không mẹ ơi, mẹ không thể chết được. Có phải mẹ đang trong nhà không, con vào kiếm mẹ đây, con qua thăm mẹ đây, mẹ lên tiếng đi!

- Đây là lá thư mẹ cậu bảo đưa lại cho cậu nếu câu trở về. Tôi thành thật chia buồn với cậu.

Tôi mở lá thư ra, ngày thường tôi mở thư nhanh lắm cơ, nhưng sao hôm nay, từng ngón tay như không còn nghe sự điều khiển của tâm trí, những động tác vụng về, run rẫy khi mở thư của mẹ. Trong thư, những vết loang lỗ do nước mặt mẹ thấm vào khi viết lá thư này, cùng với những giọt nước mắt của tôi rơi xuống.

“Con trai than mến, mẹ biết thế nào cũng có lúc con sẽ đọc lá thư này. Nhưng mẹ biết rằng sẽ quá muộn khi mẹ con ta gặp nhau. Nếu như thế thì lá thư này đã trở thành vô nghĩa. Thôi thì con đừng buồn, hãy cứ đọc hết những dòng mẹ ghi, rồi con sẽ thấy như rằng mẹ đang ở bên con vậy.

Con à, con còn nhớ cái ngày mẹ đi họp cho con không. Lúc con nói hận mẹ , mẹ rất buồn và tự oán trách mình đã làm cho con phải hận mẹ. mẹ biết lỗi của mình và chuyện đó đã không tái diễn trong suốt quãng đời còn lại của con.

Rồi lần mẹ qua thăm con nữa, mẹ rất nhớ con, mẹ nhớ con tha thiết. Mặc dù trong thư con cương quyết bảo mẹ không được qua, nhưng trái tim mẹ đã không cưỡng lại được. Khi gặp con, vợ con và con của con, mẹ rất vui khi thấy gia đình con vẫn sống tốt. Mẹ không oán trách con đã xua đuổi mẹ, mẹ hiểu và thong cảm cho con.

Số tiền con gửi cho mẹ bấy lâu nay mẹ vẫn luôn giử nó, mẹ không dám dung vì mẹ nghĩ nếu sau này con khó khăn, số tiền này ít nhiều cũng có ích. Nhớ hồi mẹ đi làm công, dành dụm từng đồng từng cắc nuôi con ăn học, với số tiền này sẽ có ích cho con hơn là cho mẹ. phải biết tính toán con nhé!.

À con điều này nữa. Ngày trước mẹ có ước nguyện rằng, nếu sau này mẹ có chết đi, mẹ vẫn luôn bên con. Và điều đó đã thành hiện thực. Trong cái đêm định mệnh ấy, bác sĩ nói mắt phải của con không còn khả năng quan sát. Thế là mẹ đã hi sinh một bên mắt cho con. Để một mắt của con còn lại chính là mẹ, mẹ luôn bên con, theo con, mẹ thấy những gì con thấy, cảm nhận được những gì con cảm nhận, cười khi con cười và cũng sẽ khóc cùng con.

Chỉ nhiêu đó thôi là mẹ mãn nguyện lắm rồi. Thôi chào con, chúc con và gia đình luôn may mắn và khoẻ mạnh. Mẹ vẫn luôn ở bên con mãi mãi…”

“Mẹ vẫn luôn ở bên con mãi mãi”, ôi mẹ ơi, bây giờ con đã hiểu rồi, con đã thấm được những tình cảm cao quý của mẹ dành cho con. Thế mà con đã oán trách mẹ, đã hắt hủi xua đuổi mẹ. Mẹ ơi! Con quả thật là đứa con bất hiếu. Nếu con người có một lần phải chết, thì con đây đáng chết vạn lần. HuHu! Mẹ ơi hãy về với con đi, con hối hận lắm rồi!.

Cầu xin cho thời gian quay trở lại, để con có thể làm lại cuộc đời, con có thể bù đắp hạnh phúc lại cho mẹ, nếu không cuộc đời này của mẹ thật bất công, mẹ ơi! Huhuhu…

Tôi gục xuống, bao kĩ niệm thời thơ ấu ùa về, những câu nói của mẹ lại văng vẳng bên tai: “Con yêu, đừng sợ, đã có mẹ ở đây, mẹ sẽ luôn bên con, che chở cho con!...” hoà với tiếng nấc của tôi trong nỗi tuyệt vọng và những câu hát: “nếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại!”…


Bản quyền: mèo đại ca C21-TP
Về Đầu Trang Go down
https://abc21.forumvi.com
 
[truyện ngắn] lời đứa con bất hiếu
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [truyện ngắn] Ly và nước...
» [truyện ngắn] những mảnh đời bất hạnh
» Ngàn lần khắc tên em
» Bay giữa ngân hà - Nam Cường
» P/S : Giữ nguyên tên của truyên

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
{--} Diễn đàn ABC21 Trần Phú 2009-2012 {--} :: box tài năng :: Tài năng văn chương-
Chuyển đến